- Linh.
My nhíu mày khó hiểu .
- Linh –Mặt Vũ đỏ dần .My lờ mờ hiểu ra dường như giữa Vũ và người tên Linh này có chuyện gì đó .Đừng nói ,Vũ đừng nói điều My lo sợ nhé .My cố gắng nuốt ngược những câu hỏi đầy hoang mang vào trong .
- Linh … là người Vũ thích –Vũ thừa nhân .
Đến lúc này thì My mặc kệ Vũ đang luyên thuyên chuyện gì .My nhớ lại những gì mình biết về cô bạn tên Linh .Phải rồi ,có hôm Vũ trễ hẹn với My vì đưa một bạn học về nhà .Và thỉnh thoảng Vũ vẫn hỏi My đôi điều về sở thích của con gái .
_… và cho đến khi Vũ nhận ra thì Vũ thích Linh mất rồi …-Vũ vẫn tiếp tục nói ,nhưng khi quay qua bên cạnh ,thì chỉ còn mình Vũ và … cái gốc cây .Nắng dần phai màu trên những tán lá ,My đi nhanh,băn khoăn về cảm giác vụt mất điều gì đó trong tim.
Nắng mùa đông không dịu nhẹ mà thường gay gắt và oi bức .Đây là điều kì lạ ở thành phố cao nguyên .Gió thổi qua mái tóc ,mát rượi .
Trên sân trường ,bóng hai cô bạn chập chờn ,chập chờn và xa mãi “Reng…reng…reng ”.Tiếng chuông báo hiệu kết thúc giờ thể dục .
My ể oải ngồi xuống bờ cỏ sau trường ,vươn vai ,thở dài .Mệt và nóng ! Linh cũng ngồi xuống cạnh My ,My né ra một bên – xa cô bạn.
- Sao vậy ? – Giọng Linh lo lắng – Bộ giận Linh điều gì hả ?
- Không có !
Linh nhìn My một lượt ,lắc đầu :
- Không tin –Linh khẳng định – Chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi .
- Không phải chuyện của My .Mà My hỏi Linh chuyện này nhé .Phải nói thật nha .Linh lau mồ hôi trên trán và cười :
- Không lẻ My và Linh không phải bạn sao ? – Linh giơ tay định cốc đầu cô bạn nhưng My lại vô tình (hay cố ý) né sang một bên .Linh nhìn My sững sờ ,nhưng rồi có cũng không nói gì .Linh ngồi bó gối ,chờ đợi .
- Linh có biết người tên Vũ không ? – My nhìn thẳng vào mắt Linh .
- Sao My hỏi chuyện này?
Mắt Linh cụp xuống .
- …
- Ừ ! Linh có biết Vũ .
-Sao hôm ở quán kem khi My nhắc đến Vũ ,Linh không nói gì ?Sao Linh không nói đó là bạn trai của Linh? Sao Linh không nói Linh và Nguyên đã chia tay ?-My bắt đầu nức nở .
- My! – Linh hét lớn – Đây không phải chuyện của My có thể can thiệp. – Mặt cô bạn đỏ hừng lên như ánh nắng mặt trời .My nhìn Linh và Linh cũng vậy .
Nắng ngày càng gay gắt hơn .Họ nhìn nhau như vậy rất lâu và rồi, một trong số họ bước đi ,đi mãi và không quay nhìn lại .Cô gái ở lại vẫn khóc ,nước mắt ướt đẫm khuôn mặt xinh như búp bê nhưng có gì đó rất ngang bướng .Không lẽ cô đã sai ?
Có cái gì lành lạnh trên má ,My ngước lên .Nguyên đang cầm một chai C¬¬2 mát lạnh ,cười hiền – lâu lắm rồi My mới thấy Nguyên cười .
- Chuyện qua rồi thì cho nó qua đi ! – Vẫn chất giọng lạnh ấy nhưng sao hôm nay My thấy ấm áp lạ thường .
- Sao quên được ,bây giờ nhóm mình chỉ còn có hai đứa.
- Ừm … Thì cứ xem như mình cho Vũ mượn dài hạn Linh vậy .
My im lặng không nói .Bộ ba chơi thân từ cấp hai bây giờ bị khuyết mất một người và trong My cũng khuyết đi điều gì đó .
***
Từ khi Linh và Vũ công khai tình cảm thì Nguyên cũng đi xe bus chung với My. Có lẽ Nguyên sợ My sẽ buồn khi thấy Linh và Vũ đi học chung mỗi ngày .Trước đây ,My đều treo những con búp bê cầu mưa để hy vọng được đi xe bus cùng Vũ .Bây giờ thì những chú búp bê nằm im trong cặp ,trống rỗng và không cảm xúc .
Vào một ngày trời nắng ,My và Nguyên cùng ngồi trên xe bus .My giơ tay nghịch nắng ,ánh nắng chiếu vào ô cửa sổ xe bus ,nhạt và nghiêng nghiêng .Chợt My thấy phía xa ,bóng Vũ đang lúi húi đạp xe .Chưa kịp định thần xem Linh có đi cạnh Vũ không thì mắt My tối sầm .Nguyên lấy tay bịt mắt My , hỏi to :
- Đố là ai đấy ?
Nguyên không muốn My thấy Vũ .Một lúc sau ,My đáp :
- Nguyên chứ ai .
-Ahaha.. Đúng rồi …
Nguyên cố gắng lên giọng phấn khởi, nhưng vẫn không bỏ tay ra ,vì My đang khóc .
Đã có lúc My nghĩ rằng sẽ quên quách Vũ đi nhưng lại làmkhông được .Nghĩ thì luôn dễ hơn làm ,phải không ? Nhưng chẳng lẽ cứ chịu ấm ức rồi khóc ,My không chấp nhận .My không thể đóng vai “người cao thượng” như thế này mãi được .My gạt tay Nguyên ra ,lấy những con búp bê cầu mưa và thả hết ra ngoài cửa sổ xe bus .
Vũ đang đạp xe , chợt từ đâu một cơn .. rác từ đầu đổ xuống .
-Xả rác vừa vừa thôi .2011 rồi mà cứ như người rừng ,bực mình ! -Vũ nói với theo chiếc xe bus vừa chạy ngang .
Nhìn xuống ,Vũ chợt nhận ra thứ Vũ tưởng là rác hóa ra là những con búp bê cầu mưa .Vũ cầm chúng lên ,trên con búp bê nào cũng có một dòng chữ “mình thích bạn” .
Vũ nắm những chú búp bê trong tay ,đứng im trong nắng chiều dần tắt hẳn …