Insane
Tải Uc Browser 9.6 cải tiến vào mạng và download nhanh gấp 9 lần Opera tiết kiệm 99% phí GPRS



Wapsite Giải Trí Số 1 VN
Tải Game Miễn Phí
tai game Kho Game Di Động Miễn Phí
tai game Kho Ứng Dụng Android Khủng
tai game Nhiều Game Online Hay 2014
tai game HD Chơi Game Mobile Trên Pc
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Cô vẫn nhìn chằm chằm về phía màn hình, phát hiện ra có một con ruồi đậu trên vai của cái thằng ngồi hàng ghế trước. Con ruồi to thật to. Mà cái thằng đấy, coi phim mà nhiều chuyện quá, cứ quay sang con nhỏ bên cạnh huyên thuyên về scandal mới nhất của thằng diễn viên chính, khiến những thước phim cứ như dòng xe đông đúc buổi chiều tan tầm lướt qua trước mắt cô, những lời thoại cứ như tiếng đám đông ở sân bay ngày cuối tuần, ồn ào và nghẹt thở. Cô chửi rủa cái cảm giác cô độc và lạc lõng lúc này, đến mức phải tìm sự đồng cảm ở một con ruồi. Ngay khi nhân vật chính ngã từ tầng 17 xuống đất gây nên hiệu ứng bất ngờ và rúng động trong cả rạp, thì từ khóe mắt của cô, một giọt nước rơi ra. Lặng lẽ. Đớn đau. Đến chẳng buồn gạt đi. Tiếng ồn ào vẫn còn, rồi thưa thớt, và tắt hẳn. Một bãi cỏ xanh mướt cùng nụ cười của hai nhân vật chính tuyệt đẹp hiện ra, tiếng xuýt xoa của mọi người vỡ òa. Nước mắt vẫn chưa kịp khô, thì anh đã quay sang. Chắc để bảo rằng cảnh phim này là đắt giá nhất phim đấy.


Khuôn mặt khi nhìn nghiêng cùng giọt nước đang lăn chầm chậm từ khóe mắt tựa hồ như cả một ký ức đập vào tim anh đau nhói, làm tắt nụ cười hớn hở trước đó. Tắt lịm.


Anh vội vàng nắm tay cô.


- Em sao vậy?


- Đau lòng.


Anh hốt hoảng đưa cả hai tay ôm lấy khuôn mặt cô, xoay qua và nhìn thẳng vào mắt. Cô như bất động, hướng ánh nhìn vào khoảng không mênh mang trong mắt anh, nước mắt vẫn rơi thành từng giọt trên mu bàn tay anh.


Tí tách. Tí tách


Suốt cả cuộc đời sau này, đó mãi mãi là thước phim gây ám ảnh nhất trong cuộc đời anh.


Ở phòng chiếu phim tối tăm và vắng lặng, giữa ánh đèn chớp tắt của màn hình, người con gái anh yêu nhiều nhất khóc không thành tiếng trong đôi bàn tay anh. Với tất cả nỗi đau của tình yêu tuổi 20 cộng lại.


Đêm hôm đó, anh chở cô về nhà. Và ôm cô trong lòng xuyên đêm. Cô nằm yên, nhẹ bẫng, hơi thở cũng hóa hư không. Chỉ có anh là trăn trở với những tiếng thở dài của mình. Màn đêm đổ đầy cả hai, mang đến trong không khí vẻ héo hắt đáng thương. Ngoài khung cửa sổ, trăng vẫn sáng lấp lánh. Bỗng nhiên dòng ký ức trong anh ào về. Cô từng cùng anh nằm dưới không biết là bao nhiêu bầu trời đêm như thế này. Như buổi tối trên biển năm nào, cả hai nằm ngắm sao và nói những câu sến súa hường huệ mà người ta không bao giờ tưởng tượng được người ta sẽ nói khi yêu. Như cái ban công lộng gió nhà cô, dù muỗi cắn đến sưng vù bắp chân cũng không nỡ rời nhau ra để nói lời tạm biệt. Như trên cung đường quốc lộ đầy hiểm nguy – khi xe chết máy giữa chừng khiến cả hai đành phải ngủ vạ vật ngay trên mặt đường nhựa ấm nóng – cô gác đầu lên cánh tay anh, lời yêu thương bật ra giữa hai hàm răng đang va đập vào nhau vì sợ hãi. Anh nhìn xuống cô gái đang nằm trong lòng anh bây giờ. Cô của tuổi 22. Đôi lông mi cong nhắm hờ, sống mũi thẳng đang thở ra từng quãng đều đều, chợt thấy thương cô vô hạn. Anh cũng không biết rằng, lòng cô lúc này cũng đang nổi sóng. Từng đợt, từng đợt. Tim vỡ ra từng mảnh, từng mảnh. Hai tâm hồn tổn thương đang nằm sát cạnh nhau mà không biết làm cách nào để vá víu và lấp đầy


- Chúng ta… có thể tiếp tục được không?


- Chắc là không thể rồi, bởi em không muốn trở thành kẻ đồng sở hữu trái tim người khác.


- Chỉ là một cơn say nắng…


- Đừng nói điều đó với một giọng điệu run rẩy và không tự tin…


- Sao em chưa từng bao giờ cố gắng lôi anh ra khỏi cơn run rẩy đó? Chỉ cần em níu tay anh thôi..


- Em níu anh đủ cả bốn mùa. Nhìn xem, có bao giờ anh thôi không để lòng mình lơ lửng không? Mà em cũng chẳng đủ thực tế để đủ kéo anh gần bên em.


Một tiếng thở hắt nhẹ.


- Còn nhớ lần đầu tiên mình gặp nhau không? Em chẳng bao giờ xếp tiền ngay ngắn trong ví cả. Anh vẫn còn nhớ em móc môt cục tiền trong túi ra, lấy đúng số tiền phần bún bò của mình và đưa anh. Anh thấy thật buồn cười. Vì điều đó chạm vào sĩ diện của anh. Chỉ một tô bún bò thôi đấy. Rồi cả khi em còng lưng trong studio của trường suốt đêm vì lỡ đổ một vết cà phê vào bài vẽ. Anh đứng ở cửa, hét lên Bún bò không? Em nhăn mặt, lắc đầu, mắt rưng rưng, nhưng cái vẻ thèm thuồng vì đói hiện rõ trên khuôn mặt. Nhìn thương lắm


Cô cười thành tiếng.


- Lần đầu tiên anh hôn em là khi chúng ta đi xem triển lãm tranh. Anh lừa em bằng cách la to lên á tranh nude kìa khiến em mất cảnh giác. Đến tận bây giờ anh vẫn nhớ rõ khuôn mặt của em cùng câu cảm thán “Á trời ơi nụ hôn đầu đời của tôi” lúc đó. Thề với em, nếu anh có cầm một vật gì quý giá dễ bể trên tay chắc anh cũng cho nó rơi tự do luôn rồi.


Cô cười thành tiếng.


- Em biết gì không? Ngay từ giây phút đó, anh đã nghĩ rằng dù cuộc đời có ra sao, anh cũng sẽ không bao giờ thôi yêu thương em, bảo vệ em. Vì tất cả những điều đầu tiên đẹp đẽ nhất cuộc đời này em đã mang đến theo những cách như vậy…


Cô thôi cười thành tiếng. Lạ kỳ là đến tận bây giờ, những câu nói ấy vẫn khiến cô xúc động. Như vào mùa hè tuổi 18 anh nói yêu cô, tuổi 19 anh hứa sẽ không bao giờ xa cô, tuổi 20 anh đi du lịch cùng cô, tuổi 21 cả hai vững tin hơn vào cái gọi là tương lai và cuộc sống. Cô đã nuôi dưỡng tình yêu này bằng tất cả sự hồn nhiên và không toan tính nhất trên đời, đến nỗi nó bạc màu từ lúc nào cô cũng chẳng biết. Giờ thì cô nằm đây, trong vòng tay anh, nhưng chỉ nghe nỗi sợ hãi và mỏi mệt len lỏi xung quanh. Cô chùi khô mắt, nói lặng lẽ:


- Em sẽ thôi không khóc nữa. Em sẽ cười như ngày xưa em từng. Em chỉ muốn anh biết rằng, được gặp anh và yêu anh – là điều tốt đẹp chân thành nhất cuộc đời mà em từng có.


Sáng hôm sau, một buổi sáng mùa thu đầy gió, họ đi ngang nhau trên hành lang quen thuộc. Tóc cô ngắn, nhưng vẫn còn xù và mảnh. Trên tay lại đeo mấy cái vòng gớm ghiếc như trừ tà, lông mi lại rối bời như ngày xưa. Mọi thứ ở cô vẫn vậy. Chỉ duy nụ cười cô dành cho anh là khác. Nụ cười sau 4 năm – nụ cười của người đã thôi không còn tin vào những câu chuyện tình yêu vĩnh cửu.


Người ta dễ dàng gặp định mệnh của mình trên lối đi, nhưng cũng dễ dàng đi lướt qua nhau như hai người xa lạ


Cảm nhận về bài viết
↑↑ Cùng chuyên mục
» Em không muốn hôn... Em muốn lên giường
» Bởi, yêu thương…là điều không đơn giản
» Bao giờ em mới lớn
» Bản tình ca giáng sinh…!
» Bà xã, quay về đi !
» Bắt cá hai tay – Em diễn hay lắm
» Bỗng nhiên yêu em
» Bố tớ đấy
» Bỏ cuộc
» Ban công leng keng
1234...678»
Bài viết ngẫu nhiên
Em không muốn hôn... Em muốn lên giường Em không muốn hôn... Em muốn lên giường
Bởi, yêu thương…là điều không đơn giản Bởi, yêu thương…là điều không đơn giản
Bao giờ em mới lớn Bao giờ em mới lớn
Bản tình ca giáng sinh…! Bản tình ca giáng sinh…!
Bà xã, quay về đi ! Bà xã, quay về đi !
Bắt cá hai tay – Em diễn hay lắm Bắt cá hai tay – Em diễn hay lắm
Bỗng nhiên yêu em Bỗng nhiên yêu em
Bố tớ đấy Bố tớ đấy
Bỏ cuộc Bỏ cuộc
Ban công leng keng Ban công leng keng
1234...678»
Tags: